Đứng trước ngã ba đời, mỗi người tự chọn cho mình một con đường và hành trình của họ. Có người đưa chân theo chốn quan trường, cả đời kèn cựa phấn đấu ngồi vào một cái ghế, một cái đích họ đã vạch ra mà bỏ qua mọi bàn tán cuả người đời. Để đến cuối đường bỗng giật mình không biết ai là bạn, ai là thù, ai thật lòng, ai gian dối bởi từ sâu thẳm lòng mình người ta có lần còn xấu hổ với chính những hành động của mình thì mong gì có ai nghĩ tốt! Ừ, nhưng thôi cũng là một kiếp người vì dẫu sao người ta cũng đã chọn.
Có người thôi bình yên ta chọn làm anh thợ, mặc cho ngoài kia ai tranh đấu vẫy vùng ta chỉ nhận phần việc được giao và làm cho trọn vẹn hay đôi khi vội vàng sai sót chút cũng chẳng sao. Nhưng khi ốm đau vận hạn, lương anh thợ nuôi còn chẳng nổi mình sao lo được cho ai? Vậy nhưng rồi mọi thứ cũng qua, dẫu cái cách nó qua chẳng như anh thợ muốn…! Ừ, đấy cũng là một kiếp người.
Chọn kiếp sống nào đây giữa vạn nẻo cuộc đời? Xin được mượn lời của Đức Đạt lai Lạt ma thay cho lời kết, ” Tôi tin rằng mọi khổ đau đều sinh ra từ ngu muội. Người ta gây đau đớn cho người khác, khi ích kỷ theo đuổi hạnh phúc hay thỏa mãn riêng mình. Tuy nhiên hạnh phúc thực sự đến từ cảm giác an bình và hài lòng, tạo ra bởi nuôi dưỡng lòng vị tha, tình yêu, từ tâm, xóa bỏ ngu muội, ích kỷ và tham lam”
0 comments:
Post a Comment