Cuộc đời của một con người, gặp gỡ rất nhiều những con người khác; có những người ở lại, có những người ra đi, cũng có những người bản thân lựa chọn rời xa. Ai bước vào cuộc đời mình, ai đi ra khỏi cuộc đời mình, đôi khi là một bất ngờ, đôi khi nằm ngoài tầm kiểm soát của chính bản thân.
Thời gian trôi và lòng người thay đổi, có những người ra đi để lại cho mình sự thảng thốt, sự mất mát và vết thương lòng. Có những thứ ngỡ thuộc về bản thân, có những người đã từng ngỡ rằng sẽ bên mình suốt kiếp, rồi một ngày nào đó cũng ra đi không một lời báo trước, khiến ta đau khổ và khó chấp nhận.
Có những người chúng ta lựa chọn rời bỏ, cũng có những người lựa chọn rời bỏ ta. Bởi vì đôi khi những thứ là của mình chưa chắc đã khiến mình hạnh phúc, và cũng vì đôi khi có những thứ níu kéo chỉ khiến cho chúng ta thêm đau khổ, vì vậy mà chúng ta lựa chọn rời đi. Và cũng có những người lựa chọn rời xa ta, vì lý do tương tự.
Cuộc sống không phải là một đường thẳng mà chúng ta có thể vẽ trên giấy, cũng không phải chúng ta có thể lập một kế hoạch đời mình rồi cho rằng mọi thứ sẽ đi theo những gì mà bản thân mình đã vạch ra. Ở một thời điểm nào đó có thể chúng ta tin rằng chỉ cần mình sống tốt thì cuộc đời sẽ mỉm cười với mình. Nhưng thực tế thì nào phải vậy? Cuộc đời không công bằng, vì thế chúng ta mới có đường tắt và đường vòng…
Cho dù là người đến, hay là người đi, thì cũng lưu lại trong chúng ta những kỷ niệm. Đôi khi là hạnh phúc, đôi khi là đau khổ, nhưng chúng vẫn ở đó, nhắc nhở chúng ta cả một đời về những người đã quen trong cuộc đời.
Home »
» Nhớ làm gì khi đó chỉ là quá khứ buồn
0 comments:
Post a Comment