Anh bỏ tôi lên xe hoa với con gái sếp, còn tôi đã trả thù bằng việc cặp bồ với bố vợ anh. Chỉ vì quá hận với những gì anh đã đối xử với tôi mà tôi đã sống buông thả mặc cho số phận đưa đẩy để trả thù anh. Nhưng rồi tôi nhận được gì sau sự trả thù đó...
5 năm cho một cuộc tình, tôi ngậm ngùi nhìn anh lên xe hoa với con gái sếp anh. Tôi chỉ còn biết sỉ vả anh là kẻ khốn nạn, đểu giả, vụ lợi, thậm chí có lúc tôi còn phát điên lên khi nghĩ về những kỷ niệm sâu đậm với anh.
5 năm yêu nhau, tôi đã trao trọn cho anh những gì quý giá nhất của đời người con gái, vậy mà anh lại là gã Sở Khanh chạy theo những đồng tiền, vật chất. Tôi sống mà như đã chết, khóc lóc suốt gần một tháng trời, không làm ăn gì trong căn nhà trọ nơi hai đứa đã từng sống như vợ chồng.
Tôi hận anh, thù anh, muốn kiếm tiền thật nhanh để còn mua xe hơi, để cho anh phải nhìn tôi bằng một ánh mắt khác. Tôi trở nên dữ dằn, ghê gớm và bắt đầu tập hút thuốc, trang điểm đậm, ăn mặc sexy, sành điệu. Từ một người con gái hiền lành với dáng vẻ bình dị, tôi đã bắt đầu dấn thân vào gái làng chơi để trả thù anh.
Tôi mặc những bộ váy xanh đỏ bó sát, ngắn cũn cỡn để lộ đôi chân dài với đôi cao gót thu hút những đại gia lắm tiền nhiều của. Ngay khi nhập cuộc, tôi đã gặp được đại gia với con xe Audi sang trọng và không ngại chi tiền cho những đêm tình với tôi. Từ chỗ chỉ là khách làng chơi, thỏa mãn những cơn dục vọng, ông ta muốn tôi trở thành vợ bé, mua cho tôi một căn hộ trong một khu chung cư và cho tôi tiền ăn tiêu.
Tôi có tiền dư dả, có nhà để ở, cuộc sống cũng có thể gọi là tạm ổn với một đứa con gái đầy tham vọng như tôi. Tôi bắt đầu theo dõi anh, đến những nơi có thể thường xuyên bắt gặp anh với một tính cách và vóc dáng hoàn toàn khác để trả thù gã đàn ông bạc tình. Tôi gặp anh ta đi cùng một vài đồng nghiệp trong một bar trên con phố nhỏ. Tôi chọn vị trí ngồi để anh ta dễ dàng nhìn thấy nhất, và rồi anh ta cũng chạm mặt tôi.
Anh nhìn tôi chằm chằm khiến tôi vô cùng thỏa mãn và cất tiếng: “Sao thấy tôi lạ quá à! Tôi được như ngày hôm nay là nhờ anh đấy!”. Anh thực sự thấy sốc bởi mấy phút sau anh mới có thể nhận ra người con gái ngoan hiền anh yêu ngày nào giờ đã thực sự trở thành gái làng chơi chính hạng. Thấy anh bối rối, ngượng ngùng và lí nhí trước "người yêu cũ" khiến tôi vô cùng sung sướng khi nhìn thái độ nghệt ra của anh ta. Tôi rời khỏi nơi đó mang theo niềm kiêu hãnh của kẻ chiến thắng gã đàn ông bạc tình chỉ biết chạy theo danh vọng, tiền tài.
Sau cuộc gặp gỡ anh được hai tuần, tôi bất ngờ khi phát hiện ra đại gia mua nhà và nhận tôi là vợ bé chính là bố vợ anh. Trái đất thật tròn, sự trả thù của tôi cũng thật trọn vẹn. Tôi đã khéo léo sắp xếp để anh bắt gặp tôi và bố vợ anh ta đang cặp kè với nhau. Tôi nhìn anh với một vẻ mặt đầy thách thức kèm theo nụ cười khinh bỉ.
Anh không dám nói gì với bất kỳ ai về mối quan hệ giữa tôi và lão đại gia kia, bởi lẽ một bên là tình cũ, còn một bên vừa là sếp, đồng thời là bố vợ anh. Tôi để cho anh sống trong sự dằn vặt của chính bản thân với những mâu thuẫn bởi sự tham lam là khởi nguồn của mọi chuyện.
Anh sống trong lo sợ bởi anh sợ tôi sẽ kể với bố vợ anh về mối quan hệ của chúng tôi, về quá khứ của anh và cầu xin tôi chấm dứt thứ tình cảm không mấy bền đẹp kia để tìm một người thực sự yêu tôi và sống trọn với tôi suốt cuộc đời. Tôi chỉ nhìn anh bằng ánh mắt khinh bỉ rồi bỏ đi. Thực tâm, trái tim tôi vô cùng tan nát và cảm thấy tủi nhục vì mình đã dấn thân quá sâu vào con đường này.
Tôi là một kẻ cô đơn không lối thoát, bước vào một con ngõ cụt rồi chẳng tìm thấy đường ra. Trả thù được rồi thì sao, anh ta phải sống trong dằn vặt, lo sợ và đau khổ. Còn tôi, từ một cô gái hiền lành, chăm chỉ giờ lại trở thành một bồ nhí của một người đáng tuổi bố của tôi. Tôi chỉ thấy nhục nhã, buồn tủi cho sự hận thù mà tôi sẽ phải trả giá cho suốt cuộc đời của mình. Tôi phải làm sao bây giờ? Dừng lại hay tiếp tục?
Tôi hận anh, thù anh, muốn kiếm tiền thật nhanh để còn mua xe hơi, để cho anh phải nhìn tôi bằng một ánh mắt khác. Tôi trở nên dữ dằn, ghê gớm và bắt đầu tập hút thuốc, trang điểm đậm, ăn mặc sexy, sành điệu. Từ một người con gái hiền lành với dáng vẻ bình dị, tôi đã bắt đầu dấn thân vào gái làng chơi để trả thù anh.
Tôi mặc những bộ váy xanh đỏ bó sát, ngắn cũn cỡn để lộ đôi chân dài với đôi cao gót thu hút những đại gia lắm tiền nhiều của. Ngay khi nhập cuộc, tôi đã gặp được đại gia với con xe Audi sang trọng và không ngại chi tiền cho những đêm tình với tôi. Từ chỗ chỉ là khách làng chơi, thỏa mãn những cơn dục vọng, ông ta muốn tôi trở thành vợ bé, mua cho tôi một căn hộ trong một khu chung cư và cho tôi tiền ăn tiêu.
Anh nhìn tôi chằm chằm khiến tôi vô cùng thỏa mãn và cất tiếng: “Sao thấy tôi lạ quá à! Tôi được như ngày hôm nay là nhờ anh đấy!”. Anh thực sự thấy sốc bởi mấy phút sau anh mới có thể nhận ra người con gái ngoan hiền anh yêu ngày nào giờ đã thực sự trở thành gái làng chơi chính hạng. Thấy anh bối rối, ngượng ngùng và lí nhí trước "người yêu cũ" khiến tôi vô cùng sung sướng khi nhìn thái độ nghệt ra của anh ta. Tôi rời khỏi nơi đó mang theo niềm kiêu hãnh của kẻ chiến thắng gã đàn ông bạc tình chỉ biết chạy theo danh vọng, tiền tài.
Anh không dám nói gì với bất kỳ ai về mối quan hệ giữa tôi và lão đại gia kia, bởi lẽ một bên là tình cũ, còn một bên vừa là sếp, đồng thời là bố vợ anh. Tôi để cho anh sống trong sự dằn vặt của chính bản thân với những mâu thuẫn bởi sự tham lam là khởi nguồn của mọi chuyện.
Anh sống trong lo sợ bởi anh sợ tôi sẽ kể với bố vợ anh về mối quan hệ của chúng tôi, về quá khứ của anh và cầu xin tôi chấm dứt thứ tình cảm không mấy bền đẹp kia để tìm một người thực sự yêu tôi và sống trọn với tôi suốt cuộc đời. Tôi chỉ nhìn anh bằng ánh mắt khinh bỉ rồi bỏ đi. Thực tâm, trái tim tôi vô cùng tan nát và cảm thấy tủi nhục vì mình đã dấn thân quá sâu vào con đường này.
Tôi là một kẻ cô đơn không lối thoát, bước vào một con ngõ cụt rồi chẳng tìm thấy đường ra. Trả thù được rồi thì sao, anh ta phải sống trong dằn vặt, lo sợ và đau khổ. Còn tôi, từ một cô gái hiền lành, chăm chỉ giờ lại trở thành một bồ nhí của một người đáng tuổi bố của tôi. Tôi chỉ thấy nhục nhã, buồn tủi cho sự hận thù mà tôi sẽ phải trả giá cho suốt cuộc đời của mình. Tôi phải làm sao bây giờ? Dừng lại hay tiếp tục?
0 comments:
Post a Comment