Anh đâu thể là tất cả giữa cuộc đời
Có thể giữ em giữa trăm ngàn bàn tay khác
Anh cũng đâu thể biết con đường nào chúng mình gặp lại nhau mà không lo đi lạc
Mất nhau rồi, thì phải làm sao?
Anh không phải là gió để một đời thổi mây giữa trời cao
Cũng có lúc biết ngập ngừng khi đứng bên bậu cửa
Hiểu rằng một khi đã bước qua là ngày xưa không về nữa
Tình yêu có thể sẽ hóa những bình thường.
Thì phải làm sao? Không lẽ cứ vấn vương?
Ngay cả bàn tay đưa ra cũng đâu chắc được đáp lại bằng một bàn tay khác
Ngay cả đôi chân này đã biết rồi mà vẫn để đôi chân ấy đi lạc
Ngay cả cái cười cũng phải hiển hiện giữa những đớn đau!
Thì biết phải làm sao? Giữa cuộc đời mà ta đã để mất nhau
Chỉ có mùa gió là còn đi qua phố
Chỉ có một bông hoa không thuộc về mùa đông - vẫn nở
Còn anh đã là quá khứ từ những ngày tháng xa!
0 comments:
Post a Comment