Nhưng chúng ta chỉ đang sống như những giọt nước"
Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu thương nhiều hơn...
Sáng nay vui miệng tám với Mẹ về vấn đề nhà cửa, đất đai, tiền nong, tính tới tính lui cuối cùng thật ra cũng không biết trước được điều gì sẽ có lợi, sẽ chắc chắn, sẽ đem lại cho mình sự an toàn và sung sướng tuyệt đối.
Thôi thì mình bảo cứ sống đơn giản cho đời nó thanh thản Mẹ ơi, đâu biết trước được sống hôm nay chết ngày mai.
Với lại, mình nghĩ cuộc đời phải có cho và nhận thì nó mới công bằng được. Ai cũng khư khư cho riêng mình, chỉ muốn nhận mà không muốn cho đi chút gì thì cũng chưa chắc là giử được và sống như vậy còn ý nghĩa gì đâu, cũng ngủm củ tỏi thui mà…
Đúng là không nên sống mà không biết lo cho bản thân như mẹ mình vẫn thường mắng, quá tồ như bạn bè hay trêu để rồi bị chơi đểu, đi làm không khôn khéo để tiến thủ công danh, không bon chen kiếm tiền thiệt nhiều về nhà thì bán buôn chủ yếu lấy công làm lời, biết đâu một ngày xấu trời bị văng ra đường ăn xin thiên hạ, thì đúng là một kẻ ngu ngốc khờ khạo. Tôi cười vì biết rằng chỉ là đùa thôi..
Nhưng thật tình mình không thể làm tốt hoàn toàn những việc đó để tồn tại một cách khôn ngoan, dù khả năng cũng tạm tạm ( nhận xét của Hoang Yen Pham – cô bạn ở xa.. )
" Hôm nay ta cứ vui, chắc đâu ngày mai vẫn thế...
Mây trôi, mây vẫn trôi...dẫu không còn ai nhớ đến.
Em ơi,anh vẫn tin chẳng có gì mãi trên đời
Dù rằng tình bạn bè vẫn luôn luôn tuyệt vời"
Thỉnh thoảng lại thấy cuộc đời này vô thường lắm, chúng ta chỉ là những giọt nước hạt cát bé nhỏ mà thôi.
Như hôm nay,
Tôi đã bật khóc khi xem lại hàng loạt hình ảnh về thiên tai kinh hoàng bất ngờ đổ ập xuống những con người bé nhỏ dù rất thông minh cần cù mà vẫn không cách gì có thể tránh khỏi( hơn một năm về trước ở Nhật Bản )
Khi còn nhỏ, nghe kể về những trận động đất, sóng thần hay núi lửa, tôi nghĩ nó chỉ có thể xảy ra trong những bộ phim hành động Mỹ. Tôi không dám tưởng tượng là nó có thể là thật.
Vậy mà tất cả điều khủng khiếp đó lại đổ ập xuống họ chỉ trong một cuối tuần thật kinh hoàng.
Tất cả vật chất bậc nhất con người tạo dựng nên, chỉ sau vài giờ đã bị san bằng tất cả khi xem hình ảnh chụp lại từ trên không, những gì còn sót lại thì đang trở thành mối hiểm hoạ của họ, của cả nhân loại.
Hàng ngàn người mất đi còn lại gì ngoài hàng ngàn nỗi đau khác.
Hẳn là trước đó họ cũng như tôi, sống làm việc vì nhiều mục đích ước mơ, tính toán suy tư với những nguy cơ có thể làm hại mình. Nhưng rồi, có những thứ vẫn không thể đoán trước được.
Họ mất đi trong hoảng sợ, đau đớn.
Đã từ lâu, tôi tập không khóc cho những nỗi đau nhỏ, nuốt những nỗi đau lớn để chúng ngấm vào tim, không than van để tìm kiếm sự an ủi cho những điều mình có thể chịu đựng và giải quyết được. Tôi chỉ vỡ oà nước mắt cho những nỗi đau mà mình không thể làm được gì.
Chỉ khi đối diện với sự sống và cái chết, mới thấy được con người nhỏ bé nhưng trái tim rộng mở dường nào...
Vậy bạn và tôi cùng tất cả loài người hãy vui cười, hãy yêu thương hãy sống có ý nghĩa thiết thực trong đời sống hiện tại này nhé !
Con người vốn ích kỷ, thích lấy mọi thứ xung quanh mình trở thành cái của mình, rồi mãi quay cuồng với những ham muốn không bao giờ ngừng nghỉ đó.
Không cho đi bất cứ thứ gì , rồi một ngày nó quay trở lại đòi ta một cách nghiệt ngã, hoặc là ta, hoặc là đồng loại , những người thân yêu của ta.
Để lại cho ta những nỗi đau, đau đến khóc đến nhói tim và cũng có khi bàng hoàng không nói được.
Trong khi, hạnh phúc của con người nhiều khi cũng chỉ cần những điều rất đơn giản, như một sớm mai thức dậy thấy bầu trời trong xanh và tiếng chim hót lảnh lót yên bình trên tàng cây to nào đó.
Bạn hãy an vui nhé, hãy sống cho đi chính là nhận đó !
0 comments:
Post a Comment