Tỉnh say giữa đời
Sáng nay thức dậy một mình
Hơi sương lạnh buốt lặng thinh đắng lòng
Mệt lả với những nhớ mong
Sớm mai gió nhẹ nắng hong tóc ngà
Sáng nay thức dậy xót xa
Đôi trang thơ cũ xê ra xích vào
Phím đàn đứt quãng nhịp nào
Câu thơ rớt lại nắng hao hao gầy
Sáng nay thức dậy mắt cay
Soi gương gượng hỏi: tỉnh say giữa đời?
Đớn đau cũng bởi mấy lời
Nhận cho cho nhận khi vơi lúc đầy
0 comments:
Post a Comment