Em chọn váy bồng, tô thắm lớp son môi,
Tạm biệt những đơn côi đón nụ cười rạng rỡ.
Có một chút bỡ ngỡ
khi thả bước chân hồng trên con phố thân quen.
Em lật bàn tay buông kí ức cũ mèn
kỷ niệm đã hoen màu thì cần gì phải giữ,
Dù đã yêu, đã đau... Cũng chỉ là quá khứ,
Thì tội tình gì em níu đến tương lai.
Giấc mộng thật dài cũng sẽ tàn khi thấy ánh ban mai.
Tình yêu đã chia hai thì cũng có ngày nhạt phai và trở thành cũ kĩ.
Dẫu từng bên nhau, từng hờn ghen, ích kỉ
Thì khi qua rồi... Cũng có còn gì là quan trọng nữa đâu.
Nắng đã về rồi sau những ngày mưa ngâu.
Nỗi nhớ nhạt màu cũng chẳng thể mang sầu đặt thêm vào mắt biếc.
Em lại mỉm cười bước về phía tương lai không chênh vênh, hối tiếc.
Và thôi không dại khờ mong nối tiếp giấc mơ xưa.
Anh chỉ còn là ảo ảnh giữa màn mưa
Em thì trở về tắm mình trong lung linh ánh nắng.
Hạnh phúc tắc đường đã không kịp gặp em trong một thời dĩ vãng,
Thì bây giờ em sẽ tự đi tìm nơi hạnh phúc dừng chân.
Hạnh phúc sẽ về thôi... Hạnh phúc ở thật gần...
0 comments:
Post a Comment