Có những lúc ta vô tình nhớ nhau, bao nhiêu kỷ niệm ta gom nhặt đong đầy miền kí ức và rồi ta bỗng nhớ... một sự vô tình nhẹ nhàng thoáng qua...
Có những mùa mình vô cớ nhớ nhau
Cỏ lóc chóc quấn tròn tránh cơn gió chướng
Mình chạm tay trong không gian tưởng tượng
Cũng hạnh phúc thốt lên... thật ấm... thật gần!
***
Mảnh trăng suông tràn bước hành quân
"Ba lô 10 kí chứ nhớ em gấp 10 lần hơn vậy"
Em gõ phím chợt cười rung tháng bảy
Cơn mưa cuối mùa trắng xóa nụ cười em
***
Bao nhiêu mùa thu chừng ấy nhớ mong
(Thôi em cứ gọi là mùa thương yêu nhé)
Hoa cúc áo nấp bên tường... be bé
Chẳng rong rêu nào nhuộm xám cánh trắng xinh
***
Buổi chiều nay lau lách kể chuyện mình
Một con đường chạy thẳng từ kí ức
Và người ạ, có những điều rất thực
Tồn tại bên ngoài giả dối đã từng qua!
0 comments:
Post a Comment