Em của ngày ấy
Năm ấy, mùa thu mẹ sinh em
Hàng xóm kháo nhau má lúm tiền
Cô bé lớn lên chắc xinh lắm
Tò mò anh cũng chạy qua xem.
Những bữa vắng nhà mẹ thường gọi
Cu Tí sang đây bác nhờ coi
Trông chừng con bé đừng ngã nhé
Chợ về, tặng cháu món đồ chơi.
Hồi nhỏ,anh đâu đã biết gì
Mấy thằng trong xóm gọi bắn bi
Lá chuối,rơm khô em nằm tạm
Xong trận, nhìn em đã ngủ khì.
Thấm thoát, thoi đưa em khôn lớn
Xinh đẹp nhất làng tỏa hương thơm
Rộn ràng ong bướm về quanh ngõ
Thơ thẩn nhìn em lạc mất hồn.
Biết lòng trót đã khối tơ vương
Ôm đàn ngồi hát kẻ đơn phương
Ba lô khoác áo anh vùng vẫy
Sương gió đời trai dặm nẻo đường.
Mười năm biền biệt anh tìm lại
Vẫn dáng quê nghèo dưới nắng mai
Khom lưng mảnh ruộng em trồng lúa
Thương quá…! Em tôi, mái tóc dài.
Đâu nữa…! Ngày thơ,những nắng hè
Lẽo đẽo đòi anh bắt con ve
Trốn mẹ đi chơi về mẹ mắng
Đã bảo em hoài…Nói không nghe!
0 comments:
Post a Comment